1. Nghiệp quả là gì?
Lời Phật dạy về nghiệp quả cho rằng nghiệp là kết quả của đau khổ và hạnh phúc do nghiệp xấu hoặc tốt gây ra. Quả hạnh của kiếp này đến từ nghiệp tốt của kiếp trước, quả đắng của kiếp này là do nghiệp xấu của kiếp quá khứ. Quả báo từ nghiệp báo, đây là quy luật tự nhiên, gọi là “nghiệp báo quả báo”.
Nghiệp quả hiểu theo một cách đơn giản thì nghiệp quả là kết quả mà ta nhận được khi ta làm một việc gì đó. Ngoài ra, nghiệp và quả có mối liên hệ mật thiết với với nhau, nghiệp là nhân, quả là phần thưởng, và nhân quả là vòng tuần hoàn liên tục không ngừng. Đối với người tu theo đạo Phật, tin vào quả báo của nghiệp là điều vô cùng quan trọng. Tại sao vô minh và phiền não làm cho chúng ta phải lang thang giữa sự sống và cái chết? Tại sao nghiệp xấu lại khiến cuộc đời cảm thấy cay đắng? Đó là luật nhân quả chi phối. Chỉ khi tin chắc rằng nghiệp quả là có thật thì con người chúng ta mới có thể tự ý thức được việc ngăn ác làm lành, thực sự chịu trách nhiệm về cuộc đời của chính mình.
Mọi người đều quan tâm đến tương lai của chính mình, tại sao họ vẫn cư xử thiếu trách nhiệm? Nguyên nhân là do họ chưa bao giờ tin vào hậu quả của nghiệp báo nên nảy sinh tâm lý phó mặc, nghĩ rằng mình sẽ là người may mắn thoát khỏi hình phạt của nghiệp quả. Theo thời gian, sự tôn kính đối với luật nhân quả mất dần. Nếu chúng ta chú ý, chúng ta sẽ tìm thấy những trường hợp có thật về luật nhân quả trong cuộc sống nhưng rồi sẽ quên lãng theo thời gian. Chúng ta thường thường thấy có một số người bề ngoài có vẻ thích nghe lời Phật dạy rồi tin vào nhân quả nhưng vẫn làm những việc xấu xa. Mồm niệm Phật nhưng bụng một bồ dao găm. Cái gọi là “niềm tin” này chỉ là một thứ trang trí sai lầm giả tạo cho vẻ bề ngoài đáng sợ. Nó cũng cho thấy sự hiểu biết về nghiệp quả của họ là vô cùng hời hợt. Nhân quả của đạo Phật là thuyết Tam giới, nó không chỉ chạy qua đời sống hiện tại của chúng ta, mà còn chạy qua quá khứ và tương lai, từ kiếp này sang kiếp khác. Tất cả những gì chúng ta có thể thấy là một phần rất nhỏ của nó nhưng đừng vì vậy mà xem nhẹ.
2. Câu chuyện về nghiệp quả có thật
2.1 Chuyện phú ông mất con
Ở Ấn Độ cách đây rất lâu, ở ngôi làng nọ có một người phú ông giàu có rất nhiều của cải. Phú ông chỉ có một đứa con trai cưng năm nay tròn 20 tuổi, mới kết hôn chưa được 7 ngày. Một hôm, đôi vợ chồng trẻ ra vườn sau để thưởng hoa, người chồng thấy vợ rất thích một chùm hoa trên cây nên trèo lên cành cao và muốn hái hoa cho nàng. Không ngờ, cành cây bất ngờ gãy, người đàn ông ngã xuống đất tử vong. Cú sốc bất ngờ này như một tia chớp từ trời xanh, cả gia đình ôm thi thể người đàn ông trong đau buồn. Cha mẹ và người vợ mới cưới của người đàn ông khóc đến chết đi sống lại, ngay cả những người thân, bạn bè đến viếng cũng không kìm được nước mắt. Sau khi người đàn ông được chôn cất, cả gia đình vẫn không khỏi đau buồn, phẫn uất vì ông trời không có mắt vì đã để những điều bất hạnh như vậy đến với tổ ấm của họ. Sau đó, Đức Phật biết được điều này, Ngài rất thương xót cho nỗi đau của gia đình này vì vậy quyết định đến thăm hỏi và chia buồn. Khi đến nhà ông ấy, Đức Phật nói “Hãy nghe lời khuyên của tôi, vạn vật vô thường, có sống có chết, vận rủi đều có nguyên do của nó. Có lẽ bạn vẫn không biết kiếp trước anh ta là con trai của ai, và cha mẹ của anh ta là ai? “Đức Phật từ tốn nói với phú ông. Nghe lời Đức Phật nói, người phú hộ hiểu ngay ý Đức Phật nên anh ta ngừng khóc và cầu xin Đức Phật sáng suốt chỉ dạy cho mình. “Kiếp trước, có 1 đứa trẻ với cung tên trên tay đi đến và đứng dưới gốc cây to, ngẩng đầu giương cung tên bắn một con chim không chớp mắt. Lúc đó, có 3 người bạn cùng chơi khác ở bên cạnh anh ta và nói: ‘Nếu anh thực sự có thể bắn được con chim kia ngay lần đầu tiên, anh là một anh hùng thực sự! Vì vậy, cậu bé đã tự hào giương cung tên của mình lên và bắn”. Chắc chắn rồi, con chim trên cây đã bị bắn chết trong một lần sà xuống. Sau đó 3 người bạn nhỏ bên cạnh thán phục, không thể không cổ vũ và vỗ tay cho anh ấy! ” Đức Phật nói. Đức Phật khẽ thở dài nói tiếp: “Về sau, trải qua vô số kiếp luân hồi sinh tử, lúc đó 3 đứa trẻ dưới gốc cây được đầu thai, 1 đứa trở thành thần trên trời, 1 đứa trở thành long vương dưới biển còn đứa kia là phú ông, tức là ngươi đó”. Còn đứa trẻ bắn chim dưới gốc cây, kiếp trước nó là con của cây trời, nó đầu thai xuống trần gian làm con của ngươi. Thật không may, sau khi ngã từ trên cây xuống và chết, anh ta sắp được đầu thai làm rồng con. Nhưng vừa mới đầu thai, anh đã bị một con chim Dapeng ăn thịt. Con chim Dapeng đã ăn thịt anh ta chính là con chim đã từng bị anh ta bắn chết. Bây giờ, có ba nơi khóc cho anh ta, 1 người là vị thần trên trời, 1 người là long vương, người còn lại chính là bạn. Tất cả các bạn đều đau lòng vì mất đi người thân thiết của mình, tất cả là vì bạn đã khiêu khích anh ta bắn chim ở kiếp trước, sau khi anh ta làm, bạn còn khen ngợi anh ta rất nhiều. Vì vậy, trong thế giới này, 3 người các ngươi ở trên trời, dưới biển, và ở nhân gian đồng thời khóc thương cho hắn. Sau khi nghe Phật dạy, phú ông hiểu rằng nỗi đau ở kiếp này đều là nghiệp chướng của kiếp trước. Hóa ra chỉ vì kiếp trước xúi bạn bắn chết con chim nên kiếp này mới phải chịu đau khổ vì mất con, đứa con chính là chàng trai bắn chim năm ấy. Đó là một câu chuyện nghiệp báo đáng kinh ngạc. Từng có 3 đứa trẻ ngu dốt ở kiếp trước, kiếp này để đền đáp cái nghiệp chung “khuyến khích bắn chim trước, hoan hô vỗ tay sau” ở kiếp trước đã phải khóc than chung. Mặc dù đã trải qua nhiều kiếp, trên thế giới này, bọn họ xa cách nhau, kẻ trên trời, người ở dưới biển, người ở mặt đất đều thay đổi thân phận nhưng vẫn bị nghiệp báo đưa đẩy, với mối lương duyên “kết nghĩa” giữa cha con, bạn bè, cùng khóc để chấm dứt nghiệp chung khó tránh khỏi. Những đứa trẻ cùng hoan hô lúc trước không bao giờ tưởng tượng được rằng kiếp sau chúng sẽ phải đồng thanh khóc. Điều này cho thấy sự thiếu hiểu biết, và những tiếng cổ vũ khuyến khích giết chóc nặng nề và mỉa mai đáng sợ đến nhường nào! Nhân quả nghiệp báo đáng sợ có thể được nhìn thấy dễ dàng trong đời sống của con người hàng ngày. Dù thời gian và không gian có thay đổi như thế nào, mối quan hệ thay đổi ra sao, nhân quả tinh vi ra sao thì tất cả mọi người và mọi sự kiện đều sẽ được đặt trên thang đo “nhân quả” công bằng và nhận được nghiệp báo xứng đáng.
2.1 Chuyện con ma hối lỗi
Có một câu chuyện trong Phật giáo kể rằng, có một nhà sư lỗi lạc đã đi đến nhiều tu viện khác nhau để thăm viếng và chiêm bái. Một lần, ông đến một ngôi chùa nọ để chiêm bái Kinh Pháp Hoa trong chùa, đồng thời ông cũng nghiên cứu chân lý của Kinh Pháp Hoa ở đó. Một hôm, nửa đêm, nhà sư đang đi vào nhà vệ sinh với cái bụng khó chịu thì khi vừa vừa bước đến cửa nhà vệ sinh, nhà sư nhìn thấy một con ma đang đứng bên ngoài. Nhà sư vừa đi đến, con ma liền cúi lạy quỳ xuống đất. Con ma nói: “Chính con cũng không biết, chắc con đã phạm giới nên sẽ lãnh nghiệp chướng, nhưng con không biết con đã phạm tội nào?”. Sư nói: “Dù con phạm tội gì, đều do ba hành thân, khẩu, ý mà phạm, vậy con đã từng phạm tội giết người, tội trộm cắp, tội tà dâm chưa?”. Con ma nói: “Không, từ khi con đi tu, con không phạm tội giết người, trộm cắp hay mại dâm”. Sư hỏi: “Con đã phạm khẩu nghiệp chưa?”. Con ma suy nghĩ một lúc rồi nói: “Con không ạ!”. Sư hỏi lại: “Về tâm, con có phạm tham, sân, si không?”. Con ma suy nghĩ một lúc rồi nói: “Rất có thể là do lòng tham, và đó là lỗi của con. Lúc trước con đi tu mà tâm không trong sạch, tham lam tiền cúng dường”. Đó có thể là tội lỗi lớn nhất của con, con không thể kiểm soát được lòng tham của mình. Trí tuệ của con chưa được khai mở, luôn có những phiền muộn trong lòng, nghiệp chướng của con chính là lòng tham tiền cúng dường. Con ma thành tâm muốn sửa đổi nên thưa với sư rằng: “Con biết là con sai rồi, con xin sư giúp đỡ làm công quả cho con”. Con ma nói: “Dưới gốc cây hồng, có 3 vạn tiền, mong sư nhờ người đào gốc cây hồng ra lấy tiền chôn ở đó để làm việc thiện cho tôi và cứu khổ cho con”. Đợi đến rạng sáng, nhà sư mời một vài người có cuốc đến đào dưới gốc cây hồng, đào được một chiếc bình đựng trong đó có 3.000 đồng tiền. Sư phụ đã dùng tiền đó để viết một “Kinh Pháp Hoa” cho con ma, và tất cả số tiền còn lại được dùng để cứu trợ người nghèo. Một tuần sau, hồn ma lại đến ký túc xá của sư phụ, cúi đầu cảm ơn và nói: “Nghiệp chướng của con đã thay đổi, tốt hơn trước rất nhiều. Con xin hứa sẽ tiếp tục làm việc chăm chỉ trong tương lai, hy vọng sẽ thoát khỏi tội ác, trở lại con người và tu hành cho tốt “. Sau khi cầu nguyện, hồn ma biến mất. Tất cả nghiệp chướng cũng phải do chính mình đảm nhận, và đây là điều mà việc tu hành nên hiểu – chẳng hạn như nguyên nhân, chẳng hạn như hậu quả, chẳng hạn như quả báo.
Mời bạn tham khảo thêm tin cùng chuyên mục:
Trả lời